Mẹ Lục vốn là kiểu người mềm nắn rắn buông, thấy Tô Tầm Sinh giơ nắm đấm lên, sợ đến thoáng chốc co rúm lại vì sợ hãi.
Tuy nhiên không thể thua về khí thế được, Mẹ Lục không rút lui, mà còn chỉ Tô Tầm Vị mắng chửi: “Cô ta đi khắp nói vu khống con trai và con dâu ta, cô ta còn lí lẽ không? Tôi phải chửi cô ta! Ai bảo cái miệng cô ta hèn hạ vậy! Cô mà còn dám đến khắp nói nói lung tung, tôi sẽ xé miệng cô ta ra!”
Kiều Phú Quý và bà Kiều vốn đã vô cùng đau buồn, nghe thấy lời nói của mẹ Lục, chốc lát trút hết sự tức giận trong lòng lên người mẹ Lục.
“Thằng con bà nuôi dưỡng tốt! Đều tại thằng con ngoan của bà! Con trai bà mãi là thằng súc vật! Là anh ta hại chết Kiều Thanh nhà chúng tôi! Mau trả mạng con gái tôi đây!” Bà kiều lập tức vồ đến người mẹ Lục, không chút khách khí đánh đập.
Mẹ Lục trong làng vốn đã quen độc đoán, thêm việc sau khi Lục Vân Hiên lên đại học, bà ta lại càng làm càn,người trong làng thấy bà ta đều ra vẻ lễ pháp, sao chịu qua nỗi tức giận như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây