Tô Tầm Vị vẽ rất nghiêm túc. Qua vài lần chỉnh sửa, cuối cùng mới quyết định được.
Tô Tầm Vị cầm bản vẽ đã cảm thấy hài lòng, định đưa cho Tô Tầm Sinh. Vừa xoay người sang chỗ khác đã phát hiện ra Tả Cánh Thành không biết đã đứng sau lưng cô từ lúc nào.
Tô Tầm Vị đột nhiên bị dọa sợ, trái tim xém chút nhảy khỏi cổ họng. Cũng may cô kịp thời bịt miệng mình, đè xuống tiếng thét chói tai.
“Anh vào từ khi nào, sao lại không có tiếng động, xém chút hù chết tôi.” Tô Tầm Vị vỗ ngực nói.
“Tôi thấy cô vẽ say mê quá, nên mới không quấy rầy cô.” Tả Cánh Thành thấp giọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây