Tô Tầm Vị nhìn anh đổ nước xong, mới đi vào phòng tắm.
Khi cô tắm xong đi ra, Tả Cánh Thành đã cầm trên tay một chiếc khăn khô, vẫn đang ở đó đợi cô.
Tô Tầm Vị tự nhiên nằm trong lòng anh, sau đó nói: “Em không còn là trẻ con nữa, còn cần anh lau tóc cho em đâu. Sáng mai anh phải dậy sớm như vậy, bây giờ đã muộn như vậy mà anh vẫn chưa đi ngủ, mai anh lên lớp lại thấy buồn ngủ, không thể nghe rõ giáo viên đang giảng cái gì.”
Tả Cánh Thành nhẹ nhàng lau tóc Tô Tầm Vị, nhỏ giọng nói: “Anh bằng lòng.”
Tô Tầm Vị mỉm cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây