Vân Nhã kích động đến mức thậm chí còn nói liền tù tì mấy câu hỏi.
Những lời này lại khiến Tô Tầm Vị bật cười.
Tô Tầm Vị rất có hứng thú nhìn Tả Cánh Thành: “Em không đi học đại học sẽ là vết nhơ của anh, sẽ làm anh thấy xấu hổ, sẽ cản trở anh sao?”
Tả Cánh Thành nắm tay Tô Tầm Vị, trìu mến nhìn cô, dịu dàng nói: “Làm sao có thể thế được? Em đứng phía sau là chỗ dựa vững chắc nhất của anh, khiến anh không phải lo cơm ăn áo mặc, chỉ có như vậy anh mới có thể yên tâm học tập. Em là người góp công lớn nhất trong chuyện anh thi đỗ vào đại học. Có thể nói, em đã hy sinh bản thân để anh đạt được thành công. Làm sao anh có thể nghĩ em là vết nhơ, làm anh thấy xấu hổ, hay sẽ cản trở anh cơ chứ? Em hỏi vấn đề này, chính là một câu chất vấn về nhân phẩm của anh đấy.”
Câu cuối cùng này rõ ràng là dành cho Vân Nhã.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây