Cô ta làm như vậy mà trong mắt bọn họ chẳng ra gì sao?
Vân Nhã cảm thấy bữa cơm này cô không nuốt nổi nữa.
Nếu không phải vì Tả Cánh Thành thì cô ta muốn lật cái bàn này rồi.
Vân Nhã cưỡng chế bản thân bình tĩnh, nói: "Ăn cơm khó mà so sánh bằng giá tiền được, còn có phong cảnh và mùi vị nữa. Thái độ phục vụ cũng nằm trong phạm vi xem xét. Mọi người lần đầu đến Bắc Kinh, tất nhiên tôi muốn mời mọi người một bữa thật ngon. Không thì có vẻ tôi hơi keo kiệt rồi."
Tô Tầm Vị sắp không nhịn cười được nữa, cô nhìn thấu cái suy nghĩ này của Vân Nhã, rõ ràng cô ta muốn khoe khoang cái mắc người Bắc Kinh, nhưng lại bị Giang Hiểu Tây chê bai, thế là cô ta sắp không giữ được nụ cười trên mặt nữa rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây