“Ban thanh tra kỷ luật…” Mẹ Lý lẩm bẩm, nghĩ đến khả năng mình hình dung ra thì khuôn mặt bà ấy lại nở một nụ cười ngay sau đó: “Đào hôn rồi á hả? Cho dù bây giờ nó có muốn gả thì nhà ta cũng chẳng thèm cưới nó đâu! Dù sao thì người bị mất thanh danh cũng không phải chúng ta, ai lại muốn cưới một đứa con gái đã từng đào hôn cơ chứ? Đúng là nực cười!”
“Nếu nó đã không đồng ý kết hôn thì chúng ta dẹp đám cưới này đi thôi, hôm nay cứ coi như là ba tổ chức một bữa tiệc tối mời mọi người đến ăn; kêu mọi người ngồi xuống ăn trước đi.” Cục trưởng Lý trầm ngâm một hồi, giờ mới trầm giọng nói.
Nhưng Lý Khải Minh lại lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt đầy sự khăng khăng cố chấp, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Con không quan tâm! Con sẽ cưới cô ấy! Hôm nay là ngày cưới của con, con nhất định sẽ tìm được cô ấy để cô ấy về kết hôn với con! Trở thành vợ của Lý Khải Minh này!”
Nói xong, anh ta lạnh lùng liếc mắt nhìn cục trưởng Lý một cái rồi chạy ra ngoài.
“Khải Minh! Ài, Khải Minh! Cái thằng bé này! Sao con cứng đầu thế hả? Người ta cũng đã nói là không lấy chồng rồi, con còn muốn tìm cái gì nữa!” Mẹ Lý gấp đến mức giậm chân, bà ấy quay đầu nhìn thoáng qua cục trưởng Lý, hỏi: “Ông thấy giờ phải làm sao thì mới được đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây