“Hai đứa nhóc bọn bay đã muốn lật trời rồi phải không! Nhớ khi thầy mấy đứa còn là học trò, tất cả những gì ông đây ăn chỉ là đồ thừa canh cặn bánh bột bắp, bây giờ bọn bay bữa nào cũng có thịt để ăn, còn muốn thế nào?” Tô Tầm Sinh ra vẻ buồn bực mà trừng mắt nhìn hai học trò.
“Thầy, thầy thật sự nấu ăn không ngon, chúng con cảm thấy thầy mua thịt là lãng phí thịt –” Hai học trò thấp giọng lẩm bẩm.
“Có phải mấy đứa muốn bị đánh hay không? Hai người bọn bay có thịt ăn mà còn dám ghét bỏ.” Tô Tầm Sinh tức giận trợn mắt, vội vàng đoạt lấy hộp cơm từ trong tay Giang Hiểu Tây.
Khi cầm hộp cơm lên, tay anh ấy vô tình chạm vào ngón tay của Giang Hiểu Tây, Tô Tầm Sinh như bị phỏng mà vội vàng rút tay lại.
“Anh Tô, anh ăn trước đi, tôi đi về." Giang Hiểu Tây nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây