Tô Tầm Vị thở dài nói: “Đều là do tôi không tốt, vô duyên vô cớ liên lụy đến anh, anh đừng lo lắng, chờ cơn giông này qua đi, chúng mình sẽ tìm cơ hội để ly hôn. Sau này khi anh trở lại thành phố, sẽ không ai biết mấy chuyện quá khứ này."
Lời này vừa nói ra, trong mắt Tả Cánh Thành hiện lên một màu đen thẫm.
Đôi mắt anh lúc sáng lúc tối, nhìn không ra cảm xúc vui vẻ hay tức giận, nhưng cũng không đáp lời.
Anh quay lại bàn, cầm cuốn sách Tô Tầm Vị vừa đọc lên.
Trong sách có rất nhiều chú thích do anh tự dịch ra, nhưng vừa mở ra, anh đã thấy có sự thay đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây