Anh nhìn về phía Tô Tầm Vị, trong giọng nói có phần thăm dò, anh hỏi: “Có chuyện gì vậy? Em không vui hả? Hay là chúng ta vứt gói hàng này đi nhé?”
Tô Tầm Vị hoàn hồn, nhìn Tả Cánh Thành và cười nói: “Cái này có gì đâu mà tức! Người ta đường xá xa xôi gửi đến đây, nếu bình thường anh có thời gian thì đọc qua đi, học hỏi thêm vài thứ khác cũng chẳng có vấn đề gì.”
Gia đình của Tả Cánh Thành vốn không ở đây, anh nhất định không thể làm việc ở thị trấn cả đời.
Nếu năm sau có cơ hội thi đại học thì vẫn nên đi thi.
Bất kể Vân Nhã là người xuyên không hay biết về quyết định này bằng đường khác, mấy món đồ này có thể sử dụng được thì cứ dùng thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây