Tô Tầm Sinh nghe vậy lập tức nhảy dựng lên:
"Sao như vậy được? Thế này khác gì anh chiếm tiện nghi của em? Em đưa tiền anh xuất lực, dựa theo lý mà nói thì số tiền này không phải nên chia đôi sao? Sao có thể để anh lấy tám phần còn em lấy hai phần được?"
Tô Tầm Vị bật cười nói:
"Anh cả, anh bị ngốc à, đây là em chiếm tiện nghi của anh mới đúng, đâu phải anh chiếm tiện nghi của em. Anh ngẫm lại xem, từ lúc chúng ta mới bắt đầu thuê nhà, còn có mua dụng cụ và gỗ, kỳ thật những thứ này không tốn bao nhiêu tiền cả, còn nữa, tiền này chỉ dùng một lần, nhưng mà anh góp lực thì lại phải góp lâu dài. Về sau có lợi nhuận, từng món đồ nội thất đều phải tự tay anh mài giũa. Anh tự tính mà xem, như vậy xem ra, có phải là em chiếm tiện nghi của anh không?"
Tô Tầm Sinh nghe Tô Tầm Vị nói vậy, đầu óc nhất thời có chút hoang mang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây