Bà gật đầu liên tục, nói: "Hay là, vợ thầy Đỗ này, không thì như này đi. Tiền sính lễ, một vạn đồng, còn có gia cụ nữa, tam luân nhất nhẫn, bốn mươi tám chân gỗ, các loại quần áo mới, chăn mới, các loại bồn bát khác... đều phải chuẩn bị cho thỏa đáng, như vậy thì mới dễ nhìn chứ nhỉ, bà nói xem có đúng không?"
Bà vừa dứt lời, vợ thầy Đỗ ngạc nhiên ra mặt, ngoài ý muốn của bà ta.
Bà ta sửng sốt, nhưng ngay sau đó nói luôn: "Quá được luôn. Bà thật là khéo léo, tốt bụng. Xuân Lan có bà mẹ chồng như này đúng là phúc ba đời."
Nhưng, ngay lập tức mẹ Tô cười khẩy, nói: "Không dám, không dám. Tôi nào dám làm mẹ chồng của cô ta. Như này đi, tôi đồng ý cho Tầm Sinh ở rể nhà ông bà, dựa theo những gì tôi vừa nói, ông bà cứ chuẩn bị một vạn nghìn đồng tiền sính lễ, còn cả gia cụ nữa, sau này dù sao hai đứa nó cũng ở với ông bà. Sau này ông bà già rồi, thì chúng nó cũng chỉ chăm sóc ông bà thôi. Thế nên tôi thấy, thằng con mình ở rể luôn cho thỏa đáng. Bà đổi họ cho nó luôn cũng được. Bà cũng nói rồi đấy, con gái, con rể tôi ở cùng tôi, tôi cũng chẳng sợ sau này về già không ai chăm. Nhưng nhà tôi hơi nhỏ, sợ không đủ chỗ ở, may mắn quá mà có bà thông gia quý hóa như bà. Tôi vui lắm đấy. Bà nói đúng không nhỉ?"
Bà vừa dứt lời thì Tô Tầm Vị đang ăn cơm suýt sặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây