"Em không muốn nói chuyện với anh nữa, đi ngủ đi." Tô Tầm Vị hừ lạnh một tiếng, kéo chăn bông quấn quanh người lại, dường như muốn cùng Tả Cánh Thành vạch ra ranh giới rõ ràng.
Tả Cánh Thành nghĩ, mình vẫn còn quá nhẹ tay.
Lần sau phải để cô ngất đến tận ngày mai, khi cô tỉnh lại, cô sẽ không giận dỗi với mình nữa.
"Được rồi, đi ngủ thôi, đừng giận anh nữa. Ai bảo em trêu chọc anh như thế cơ chứ, anh thực sự không nhịn được…" Tả Cánh Thành trầm giọng giải thích, một tay thò vào chăn ôm lấy eo Tô Tầm Vị thật chặt.
Được rồi, dù như thế nào vẫn là lỗi của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây