"Không phải em đã bảo anh ngủ thêm sao? Sao anh dậy sớm thế? Em có thể đi chợ một mình được." Tô Tầm Vị thấy Tả Cánh Thành nhất quyết muốn đi mua sắm với mình, đành phải kéo tay anh lại, cùng nhau bước đến căng tin, nhỏ giọng thì thầm.
Sắc mặt Tả Cánh Thành bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng mà nghiêm túc, nói: “Anh đương nhiên biết em có thể tự mình làm được, nhưng anh muốn đi cùng em, anh còn chưa đi mua nguyên liệu nấu ăn bao giờ đâu.”
Không phải chứ, mua nguyên liệu nấu ăn thì có gì thú vị?
Nhưng mà Tô Tầm Vị cũng không phải người ngốc, lời này mà nói ra có chút không biết tốt xấu, mặc dù cảm thấy đau lòng vì Tả Cánh Thành làm việc vô ích như vậy, nhưng mà dậy thì cũng dậy rồi, cứ để anh đi theo cũng được.
Tô Tầm Vị dẫn Tả Cánh Thành tới nhà ăn, sau đó đạp xe ba bánh đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây