Giang Hiểu Tây bước lên một bước, chán ghét nhìn Tô Tầm Vị đang mặc quần đồng phục, cau mày, nói: "Chị đi xem phim mà sao mặc quần đồng phục thế nào? Xấu muốn chết, cái áo cũng được đấy."
Tô Tầm Vị cũng biết là không đẹp, nhưng mà thời gian gấp rút cô đành phải như này.
"Chị tan làm muộn, không kịp trở về thay đổi. Tiểu thư Giang mặc như này thật xinh đẹp." Tô Tầm Vị cũng không tức giận, cười trừ, còn khen Giang Hiểu Tây.
Cô đã sống hai đời rồi, đâu cần phải so đo với một cô bé mười mấy tuổi nữa.
Lời khen này khiến Giang Hiểu Tây hơi ngại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây