Tay Tô Tầm Vị dính đầy mỡ, cô bước ra, rửa tay rồi lau khô. Sau đó cô mới quay lại bàn Tả Cánh Thành đang ngồi, ngồi đối diện với anh.
Tả Cánh Thành nghiêm túc nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia dịu dàng và trìu mến khó tả, sau đó anh nhìn Tô Tầm Vị một cách chậm rãi, uống một ngụm cháo nói: "Cháo còn nóng. Ngày xưa Quan Vũ hâm nóng rượu giết Hoa Hùng (trong tam quốc diễn nghĩa), nay vợ tôi hâm nóng cháo đánh thầy Triệu, Tả mỗ (danh xưng ngày xưa) rất khâm phục. Có thể thấy, vợ tôi đúng là một người phụ nữ không thua đấng mày râu, có thể gánh được nửa bầu trời."
Lời này vừa nói ra, Tô Tầm Vị liền bật cười, ngước mắt nhìn Tả Cánh Thành, cười nói: "Anh học được những câu trơn tru như thế từ khi nào vậy?"
Tả Cánh Thành ánh mắt có hơi tối sầm lại, giọng nói của anh không khỏi trầm xuống một chút, nghiêm túc nói: "Miệng lưỡi anh trơn tru lắm à? Tối qua anh cũng như thế này sao?"
Tuy rằng âm thanh rất thấp nhưng Tô Tầm Vị vẫn nghe rõ ràng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây