"Bây giờ có thể ăn rồi." Tô Tầm Vị mỉm cười nhàn nhạt nói, nhưng trong mắt lại không có ý cười.
Cô không biết tại sao, nhưng cô luôn cảm thấy Đỗ Xuân Lan này hơi kỳ quái.
Đối xử nhiệt tình một cách bất thường với cô, nhưng sự nhiệt tình này lại rất qua loa.
Sau đó Đỗ Xuân Lan mới gọi bố mẹ cô và Tô Tầm Sinh đến ăn cơm.
Tô Tầm Sinh vừa nhìn thấy mấy món ăn này liền biết những món này là em gái mình làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây