Nghe Tô Tầm Vị phát ra tiếng thở dài đều đặn, Tả Cánh Thành bỗng nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên một loại cảm giác bình yên đến lạ thường.
Kỳ thực anh làm việc ở thị trấn này đã lâu như vậy, dù là lần đầu ngủ ở ký túc xá của Giang Tự Nam hay được phân về ký túc xá của chính mình, buổi tối mỗi khi anh đi ngủ đều cảm thấy có chút trống trải, thậm chí có đôi khi còn có một loại cảm giác mê mang và hoảng hốt không biết mình đang ở đâu.
Tuy nhiên, đêm nay là ngày đầu tiên Tô Tầm Vị đến đây.
Cô nằm ở bên cạnh anh, anh chợt thấy bình yên.
Lúc anh còn rất nhỏ đã từng đọc qua một bài thơ và vẫn còn nhớ rõ rành mạch nội dung của bài thơ đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây