Lại tới nữa lại tới nữa rồi, Tô Tầm Vị vội vàng cắt đứt chủ đề của mẹ Tô, nói: “Vâng vâng vâng, mẹ, cũng không còn sớm nữa rồi, bọn con đi trước đây, nếu không bọn con chưa tới thị trấn thì bầu trời đã tối đen rồi.”
Mẹ Tô thấy Tô Tầm Vị vội vã cắt ngang lời mình, mẹ Tô vừa nhìn liền biết con gái mình đang suy nghĩ gì.
Mẹ Tô không nhịn được mà tiếp tục lải nhải: “Con thật là ham chơi, con nhìn con dâu của dì Lý ở cách vách nhà mình đi, người ta bằng tuổi con mà giờ người ta đã có hai người con trai rồi đấy! Thật là, mẹ muốn đỡ đần con một chút cũng không được à?”
“Được được được, con sẽ nắm chắc thời cơ, đến lúc đó con sẽ sinh cho mẹ một cặp song sinh, cho mẹ siêu bận luôn.” Tô Tầm Vị đành phải thuận miệng nói cho có lệ.
Mẹ Tô cũng không tiếp tục nói về việc này nữa, bà thay đổi chủ đề, nói với Tả Cánh Thành: “Cánh Thành, nó vẫn còn rất nhiều chuyện không hiểu khi đi lên thị trấn, con phải dạy dỗ nó nhiều hơn. Hai vợ chồng ở bên nhau, quan trọng là... phải biết bàn bạc với nhau, có cãi nhau cũng chẳng sao, nhưng không được mang thù. Trong lúc ấy, hai vợ chồng cũng không thể giận dỗi nhau qua đêm, đương nhiên, với tính tình tốt của mình thì con cũng đừng quá chiều chuộng, chiều tới nỗi nó sướng phổng mũi lên luôn rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây