Thảo nào Dương Hồng Hoa vui vẻ đến nỗi quơ chân múa tay, hương vị của món thịt này đúng là không tệ.
Mặc dù vẫn kém hơn một chút so với đầu bếp trong nhà cô ta, nhưng cũng đủ để đánh gục con nhỏ quê mùa Tô Tầm Vị kia rồi.
Vân Nhã nhíu mày, nhìn về phía Dương Hồng Hoa, nói: “Món thịt này không tệ, vậy hãy chuẩn bị thêm một món chay khác đi, đồ chay cho miễn phí.”
Nghe xong Vân Nhã nói, Dương Hồng Hoa lập tức lộ ra vẻ mặt đau khổ, nói: “A? Tôi thấy đồ ăn chay của Tô Tầm Vị kia cũng phải cần tiền, cũng phải mất hai xu! Món này của chúng ta cũng phải cho đi sao? Này không phải sẽ bị lỗ vốn sao? Miếng thịt này cũng phải hai mươi đồng đó!”
Vân Nhã có chút không vui khi nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhen này của bà ta, cô ta xụ mặt nói: “Tô Tầm Vị bán cơm hộp đã lâu như vậy rồi! Người ở bên kia công trường đều là khách quen của cô ta, nếu bác bán giống y hệt cô ta, vậy bác cảm thấy ngươi có thể thắng được không? Dựa vào cái gì mà người ta phải mua của bác mà không mua của Tô Tầm Vị chứ? Bác nghĩ có có thể có được ưu thế sao? Bác vừa mới bắt đầu bán, chủ yếu nhiệm vụ không phải kiếm tiền, mà là trước tiên phải thu hút mọi người tới chỗ mình, bọn họ tới chỗ bác mua đồ ăn, sau khi nếm thử qua hương vị, về sau tự nhiên sẽ nhận dạng được của bác, đến lúc đó mới là lúc bác kiếm tiền, đạo lý đơn giản như vậy mà bác cũng không hiểu sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây