Bác cả Tô lạnh lùng hừ một tiếng: “Loại họ hàng như vậy không có cũng được, giữ lại đến Tết làm gì? Sau này nếu hắn ta lại đến nhà mình, tôi gặp hắn ta lần nào là đánh hắn ta một lần! Con gái của tôi cũng là hắn ta muốn quản là được à? Tôi còn chưa chết đâu! Chuyện hôn sự của con gái tôi, hắn ta có tư cách gì mà đòi chỉ tay năm ngón?”
Tô Nguyệt Linh có cha làm chỗ dựa, cũng trở nên mạnh miệng hơn: “Đúng thế! Loại người gì vậy chứ! Con trai ông ta muốn cưới vợ không có đủ tiền, muốn vay tiền thì thôi đi, đằng này vì chúng ta không có tiền,còn đòi ép buộc con gả cho một người què, lấy tiền để cho con trai ông ta cưới vợ, đây là chuyện vớ vẩn gì thế!”
Dương Hồng Hoa nghe thấy những lời của hồng và con gái, lại nhớ đến lúc bác Dương rời đi còn hung hăng đe dọa khiến bà ta không khỏi cảm thấm tâm loạn như ma.
“Chuyện cũng không phải là như vậy, anh cả cũng là do không còn cách nào mới hơi nóng vội, chuyện cháu trai cưới vợ còn đến vay tiền chúng ta, chúng ta là dì dượng của nó, cũng phải nghĩ cách chứ.” Bác cả gái mềm giọng, nhìn về phía bác cả Tô, thấp giọng nói.
Bác cả Tô hừ lạnh một tiếng: “Có thể nghĩ cách gì được chứ? Nếu chúng ta có nhiều tiền, chẳng lẽ lại không để cho hắn ta vay sao? Vấn đề là không có tiền, con trai chúng ta còn chưa cưới vợ đâu! Đằng này còn muốn vội vàng cho người khác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây