“Bộ dạng lúc đấy của Tầm Vị như vậy, có thể kiếm được người chịu cưới con bé là tốt lắm rồi, tôi đâu còn cách nào nữa? Sao bà lại trách tôi?” Ba Tô bất đắc dĩ liếc nhìn Tô Tầm Vị.
Nằm thôi cũng trúng đạn Tô Tầm Vị: “.......” Được rồi, nói tới nói lui đều là trách cô.
Lúc này mẹ Tô mới dời đi đề tài: “Tầm Vị, sao vừa nãy con lại nói như vậy, Kiều Phú Quý là người rất nhỏ mọn, con lại chọc giận ông ta, con không sợ lỡ như trong tay ông ta có vị trí trở về thành phố, ông ta sẽ chuyển Cánh Thành về sao?”
Tô Tầm Vị cười nói: “Con không sợ, hơn nữa trở về thành phố không tốt sao? Tả Cánh Thành ở lại nơi này thì quả là lãng phí tài năng.”
Cô lại không ngốc, Tả Cánh Thành có học thức uyên bác, giữ một vị trí quan trọng ở công trường, người như vậy chắc hẳn sau này sẽ làm nên nghiệp lớn, giữ anh ở lại thôn Bình An chẳng phải là lãng phí tài năng của anh sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây