Tô Tầm Vị nghe giọng nói trong trẻo trầm khàn của Tả Cánh Thành, trong lòng đang hỗn loạn nhất thời trở nên mơ hồ, cơn buồn ngủ ập đến, không tự chủ được nhắm mắt lại.
Tả Cánh Thành cũng chú ý tới người trong ngực bỗng nhiên mềm nhũn, hơi thở trở nên đều đều, kéo dài.
Anh lại sửa sang lại chăn thêm lần nữa ở trong bóng tối, hai người tựa vào nhau, tư thế ngủ cùng nhau đầy thân mật.
Tô Tầm Vị tỉnh dậy trong ánh nắng chói chang.
Cô ngái ngủ mở mắt ra, phát hiện bên ngoài trời đã sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây