Cô đột ngột quay người lại, đối mặt với Tả Cánh Thành.
Nhưng mà, khi hai người đối diện với nhau, hơi thở hòa quyện, thế mà Tả Cánh Thành vẫn cởi trần.
Cô quay người lại thấy thế, đầu óc Tô Tầm Vị lại trống rỗng, lời muốn nói nghẹn lại trong cổ họng, không nói được lời nào.
Sửng sốt một lúc, cô xấu hổ và tức giận muốn chết, đến mức không còn cách nào khác đành cúi đầu, rúc vào trong ngực Tả Cánh Thành, thấp giọng nói: "Đi ngủ đi! Anh không thấy mệt sao?"
Nhìn thấy hành động của cô, trong mắt Tả Cánh Thành không khỏi hiện lên ý cười vui vẻ, sau đó nhẹ nhàng chỉnh lại chăn, ôm chặt cô, giọng hơi khàn khàn, nói: "Được rồi, đi ngủ thôi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây