Sau khi tắt đèn đi, động tác của Tả Cánh Thành trở nên chậm rãi, nhàn nhã, anh đè cô xuống bàn, hôn cô lúc gần lúc xa.
Tô Tầm Vi thề, vừa rồi cô thật sự chỉ muốn ôm anh, khen ngợi vài câu mà thôi, tuyệt đối không có suy nghĩ dư thừa!
Trong phòng tuy tối nhưng cô vẫn có thể nghe rõ tiếng thở nặng nhọc và khàn khàn của Tả Cánh Thành, cũng như động tác nóng bỏng của anh.
Điều này khiến mặt Tô Tầm Vị đỏ bừng, tim đập nhanh hơn, toàn thân như bị nướng trên lửa.
Thấy Tả Cánh Thành còn đang lảng vảng, cô không khỏi ngượng ngùng thấp giọng nói: “Đi lên giường đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây