"Không sao đâu, anh Tô nghĩ nhiều rồi, tôi đi nghỉ ngơi trước." Vẻ mặt Vân Nhã lạnh lùng trả lời, cũng không thèm nhìn Tô Đại Dương, xoay người đi thẳng vào phòng.
Căn phòng này vốn không lớn, nhưng dựa theo yêu cầu của Vân Nhã muốn có một khu vực tắm riêng, khiến nó càng chật chội hơn.
Hơn nữa đây toàn trát bằng bùn, mặc dù cô ấy đã trả thêm tiền để ngăn cách phòng tắm của nhà họ Tô, nhưng cuối cùng làm không tốt, lúc nãy cô ấy đã cố gắng hết sức cẩn thận khi tắm nhưng có rất nhiều nước bị thấm ra ngoài khiến mặt đất ẩm ướt, mang them mùi ẩm mốc khó chịu.
Vân Nhã nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng ban nãy của Tả Cánh Thành, sau đó nhìn ngọn đèn dầu u ám, mạng nhện kết đầy tường, chiếc màn thấp bé, sự chênh lệch quá lớn khiến cô ấy nhịn không được vành mắt đỏ hoe, suýt chút nữa đã khóc thật to.
Tuy nhiên, cuối cùng, Vân Nhã chỉ cắn chặt môi và cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây