"Em vừa đóng cửa quầy hàng thì liền nhìn thấy cô ấy, cô ấy muốn đi nhờ xe. Em chính là thuận đường nên đã đưa cô ấy về. Vân tiểu thư rất khách sáo, còn đưa tiền vé năm tệ cho em." Tô Tầm Vị nói một cách thành thật.
Vân Nhã liền vội vàng nói: “Chị dâu, chị nói đùa rồi. Nếu tôi biết mối quan hệ của chị với anh Cánh Thành thì tôi đã chuẩn bị một món quà gặp mặt đàng hoàng cho chị. Tôi về đây một cách vội vàng, hơn nữa ở đây lại là thôn quê, thật sự không mang theo bất cứ thứ gì. Như vậy đi, để tôi tặng cho chị đôi bông tai mà tôi đang đeo nhé."
Nói xong, Vân Nhã liền bắt đầu tháo đôi khuyên tai ra khỏi tai mình.
Tô Tầm Vị liền bị loại hành động này làm cho sửng sốt, vội vàng ngăn cản cô ấy lại mà nói: "Vân tiểu thư, cô quá khách sáo rồi, tôi thật sự không cần, tôi thật sự không cần, cô quá khách sáo rồi, chúng tôi người nhà quê nên không để tâm đến mấy thứ đó đâu, chưa kể là tôi còn chưa bấm lỗ tai nên nếu đưa cho tôi thì tôi cũng không dùng được, cho nên cô nên giữ lại mà đeo đi.”
Vân Nhã không ngờ rằng Tô Tầm Vị không muốn đồ của cô ấy, cô ấy liền quay đầu nhìn về phía Tả Cánh Thành, như muốn hỏi ý kiến của Tả Cánh Thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây