Nghe được giọng Trần Trí Viễn, Khương Nghiên cũng cười: “Là cháu.”
“Tốt tốt tốt…”
Đầu kia điện thoại truyền đến giọng đầy kích động của Trần Trí Viễn, hai bên thuận lợi nói chuyện qua lại, chứng minh điện thoại cùng trạm cơ sở có thể vận hành bình thường, cửa ải gian nan nhất đã vượt qua đi, kế tiếp chính là quy mô hoá sản xuất và tiến thêm một bước tối ưu hoá.
Trần Trí Viễn kích động nói: “Để hai chiếc điện thoại này lại trung đoàn hai đi, cháu giữ một chiếc, chiếc còn lại để ở trung đoàn hai, về sau có chuyện gì thì trực tiếp gọi điện thoại, sau này còn cần phải kiểm tra rất nhiều thứ.”
“Vấn đề bảo mật thông tin lúc trước cháu nhắc đến, có thể đưa lên chương trình hàng ngày, về phần bản quyền sáng chế, quân khu đã nhờ người đi làm, hẳn là rất nhanh sẽ có kết quả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây