Bây giờ chính là lúc gió thổi mạnh, ông nội thậm chí còn không viết thư cho họ, nếu cả nhà đi, những tên Hoành Tiểu Binh kia lại viện lý do khác.
“Vậy hôm nay chúng ta đi thôi, ông nội nhất định cũng nhớ anh.”
Ông nội rất thích Lục Vân Thăng, nhiều năm như vậy không gặp, trong lòng nhất định vẫn rất nhớ anh.
“Được rồi vậy ăn sáng xong chúng ta đi gặp ông nội.”
Sau đó, Khương Nghiên mặc quần áo rồi chui tọt vào trong chăn, đợi quần áo lạnh trên người ấm lên mới nhấc chăn lên, cô vẫn không nhịn được mà rùng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây