“Vâng, vậy bọn con sẽ quay về phòng, vất vả cho mẹ và chị dâu rồi.”
Không chờ Khương Nghiên kịp mở miệng, Lục Vân Thăng liền kéo cô về phòng, Khương Nghiên cảm thấy như vậy không được tốt lắm, vội vàng bổ sung nói: “Vất vả cho mẹ và chị dâu rồi.”
Đi đến bên ngời phòng, Khương Nghiên bước nhanh đuổi kịp Lục Vân Thăng rồi nhỏ giọng nói: “Như vậy có phải là không tốt lắm hay không, em vừa về đã để mẹ cùng chị dâu bận nhiều việc như vậy, chúng ta lại quay về phòng nghỉ ngơi hơi, bọn họ sẽ không khó chịu với em chứ.”
Lục Vân Thăng bình tĩnh nói: “Yên tâm, sẽ không khó chịu, mẹ và chị dâu đã nói như vậy rồi thì chính là như vậy.”
Bỗng nhiên Lục Vân Thăng dừng lại bước chân, xoay người nhìn về phía Khương Nghiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây