Từ Nguyên Hằng ngẩng đầu nhìn Khương Nghiên, đáng thương nói: "Dì Khương Nghiên, mẹ con lại đánh con, con thật đáng thương." Thịnh An Quân cũng lên tiếng: "Dì, con rất nhớ dì." Nhìn hai đứa đáng yêu, Khương Nghiên mỉm cười xoa xoa cái đầu nhỏ của hai đứa, cho mỗi đứa một viên kẹo trái cây: "Có ngọt không?" Hai đứa trẻ gật đầu hết lia lịa, Từ Nguyên Hằng hết buồn bã ngay lập tức.
Khương Nghiên dẫn hai người bọn họ đi qua, đưa cho hai cô gái nhỏ một viên kẹo, bỏ một viên vào túi của Nhị Nha, để lại một viên cho Thịnh An và em trai.
Khương Nghiên đi tới trước mặt mấy chị dâu, mỉm cười nói: "Hôm nay thời tiết rất tốt, sau này có mưa nữa không?"
"Có lẽ là không, nhưng về sau sẽ nóng lên đó." Hạ Hồng Tú đưa một cái ghế đẩu cho Khương Nghiên: "Mùa hè cũng khó mà trải qua”
"Mọi người đều ở đây à." Lúc này, Trang Thủy Châu cũng mở cửa đi ra, Trịnh Phối Nhung đi theo phía sau cô ta, chào hỏi ngắn gọn với mọi người, hai người rời khỏi nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây