Nghe Lục Vân Thăng nói vậy, Khương Nghiên yên tâm, chỉ cần không phải gián điệp là được, nếu không lại là một đống chuyện phiền toái.
Hai người vừa đi vừa đào dược thảo, thuận tay ném vào cái gùi sau lưng, Khương Nghiên đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói:
"Chúng ta đi đằng trước nhìn xem, lần trước lúc em hái thuốc, phát hiện một thung lũng thích hợp cho dược thảo sinh trưởng, vì chuyện gián điệp nên để lỡ. Lần này chúng ta qua xem thử."
Lục Vân Thăng biết thung lũng đó, trước kia huấn luyện dã ngoại đã đi qua, bên kia địa thế dốc đứng, ít người đến, thậm chí ngay cả xuống trung tâm thung lũng cũng rất khó.
"Vợ à, đi hướng này rất khó xuống được thung lững, lúc trước huấn luyện dã ngoại bọn anh tìm được một con đường, bên đó xuống thung lũng dễ hơn."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây