Lục Vân Thăng vòng tay ôm lấy người, yên lặng chờ Khương Nghiên tỉnh táo lại.
Nhắm một hồi, Khương Nghiên dần tỉnh táo lại, người cũng tinh thần hơn nhiều, ngửi mùi của Lục Vân Thăng, dụi mặt vào hõm cổ anh.
Cảm nhận được động tác nhỏ của Khương Nghiên, Lục Vân Thăng biết cô tỉnh, cánh tay siết chặt, trực tiếp ôm người dậy, sải bước đi về phía phòng khách.
Bữa sáng là cháo bắp xay và một đĩa bánh nếp chiên, Khương Nghiên thích ăn cái này, Lục Vân Thăng liền thường xuyên làm, tay nghề chiên bánh cũng càng ngày càng thành thạo.
Ăn cơm, rửa mặt xong, Khương Nghiên gánh gùi tre nhỏ lên lưng, Lục Vân Thăng thì gánh một cái lớn hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây