Người chiến sĩ có chút tò mò, lần đầu tiên anh ta thấy chị dâu tự suy ngẫm lâu như vậy.
“Có rồi.”
Đang lúc người chiến sĩ nghi hoặc thì Khương Nghiên đã phấn khích búng tay một cái rồi chạy về phía bàn gỗ, lại tiếp tục tập trung vào làm việc.
Thời gian lại lần nữa yên lặng trôi, cách đó không xa Lư Thọ Hải và Lục Vân Thăng đang đi đến.
Nhìn bộ dạng tập trung của Khương Nghiên, anh ấy không khỏi cảm thán: “Vợ cậu giống hệt như một ngọn núi bảo vật vậy, khi người ta tưởng rằng đây là toàn bộ của cô ấy, thì kết quả cô ấy lại triển lộ cho người ta thấy một khía cạnh mới lạ khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây