Được ôm cô gái xinh đẹp trong lòng, trong lòng binh sĩ tràn đầy sung sướng, cười hề hề ngốc nghếch.
“Cô Tô không cần khách khí như vậy, đây là chức trách của chúng tôi.”
“...”
Tô Vãn Nguyệt ngượng ngùng cười, ánh mắt lại liếc về Lục Vân Thăng đã đi xa.
Thấy vậy, sao binh sĩ kia vẫn không biết mình hiểu sai ý chứ, người mà người ta muốn ôm là tiểu đoàn trưởng chứ không phải cậu ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây