Cô ta không tin người phụ nữ trước mắt chỉ là quân tẩu, có thể là cô cũng là gián điệp, chỉ là do cô giấu giếm rất tốt, không dễ bị lộ.
Khương Nghiên thản nhiên trả lời: "Quần áo của anh ta quá bẩn."
"..."
Tôn Văn Viện liếc mắt, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Cầm hai miếng vải, Khương Nghiên kéo thẳng ra, phe phẩy muốn lắc bỏ bụi bẩn và bùn đất trên miếng vải, sau đó yêu cầu Phương Mãng Sơn nhổ đám thảo dược đã nhai ra miếng vải, sau đó vỗ mạnh vào cánh tay anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây