Cô không có kinh nghiệm ở trong quân đội nên chỉ có thể dựa vào nội dung của phim ảnh từng xem kiếp trước mà mường tượng về nhiệm vụ của Lục Vân Thăng.
Nhưng ở thời đại này cái gì cũng thiếu, cô lo rằng Lục Vân Thăng ăn không đủ no.
“Em giữ lại cho mình ăn, quân đội sẽ chuẩn bị lương khô để hành quân.”
Lục Vân Thăng cảm thấy ấm áp trong lòng, lúc trước khi thi hành nhiệm vụ không có ai lo lắng, vậy nên anh chỉ toàn gói ghém đồ đạc rồi đi luôn.
Khương Nghiên kiên trì: “Anh cầm đi, đồ của quân đội không ngon bằng của em đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây