Thấy chuyện đã bại lộ, Thịnh An Quân vội vàng che miệng của mình, lắc đầu mãnh liệt, ồm ồm nói: “Không có không có, thím Khương Nghiên không cho nói với mẹ.”
Thịnh An Hòa liếc mắt, Thịnh An Ninh cũng ghét bỏ nhìn em trai, tên ngu ngốc này sao lại tự mình nói ra vậy.
Thấy Khương Nghiên thích trẻ con như vậy, mà cô và Lục Vân Thăng lại chưa có con, Hà Hồng Tú có hơi đau lòng.
Cô ấy vuốt ve đầu đứa con trai lớn bên cạnh, dịu dàng dặn dò: "Mẹ không trách các con, nhưng thím Khương Nghiên tốt với các con, các con phải ghi nhớ trong lòng. Sau này khi lớn lên, các con không chỉ phải hiếu thuận với ba mẹ mà còn phải đối xử tốt với thím Khương Nghiên, biết không?"
"Biết ạ."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây