“Đi thôi anh.” Thịnh An Quân kéo tay Thịnh An Hòa, cậu bé lâu rồi không gặp thím Khương Nghiên thậm chí còn nhớ cô rồi.
Vì vậy, Thịnh An Hòa đeo cặp sách trên lưng, dẫn theo em trai đến sân nhỏ nhà Khương Nghiên.
Cửa sân không đóng.
Thịnh An Hòa đứng ở cửa nhìn thoáng qua, thấy Khương Nghiên đang bận rộn cầm bút, vội vàng lui lại.
“Hình như thím Khương Nghiên đang viết chữ, chúng ta đừng quấy rầy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây