Một lúc sau, trong nhà phát ra tiếng lật đồ, Tần Nguyệt Nga đau lòng nhìn tủ, kiểm tra cẩn thận, phát hiện mất cục xà phòng, bánh kẹo cũng vơi mất không ít.
A a a —
Tần Nguyệt Nga phát điên lại không dám lớn tiếng mắng, trong lòng thầm mắng Tề Phương Linh, Hoàng Đan Hương và Khương Nghiên ngàn vạn lần, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Thở hắt ra vài hơi, cô ta bước nhanh đến cửa sau, dán tai lên cửa, lắng nghe động tĩnh bên ngoài, sau đó nhẹ nhàng mở sân, thò đầu ra ngoài, quan sát hai bên.
Chắc chắn xung quanh không có ai, Tần Nguyệt Nga vội vàng rời khỏi nhà, bước nhanh đến khu vực khu tập thể của trung đoàn hai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây