Lục Vân Thăng theo bản năng siết chặt vòng tay, ôm chặt lấy cô.
Căn phòng rơi vào yên tĩnh.
Một lúc sau, Khương Nghiên lại mở mắt ra, cô không ngủ được.
Ngẩng đầu nhìn Lục Vân Thăng, nhưng trời tối đen không nhìn thấy gì, cô xoay người lại đưa lưng về Lục Vân Thăng, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.
Nhàm chán đếm sao, kết quả càng đến càng tỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây