Cho nên Lục Vân Thăng không phải là đầu gỗ, mà ngược lại anh là người rất giỏi trong việc ứng biến, tấn công vào bộ phận yếu ớt nhất của quân địch.
Trên đường, hai người câu được câu không mà nói chuyện với nhau, Lục Vân Thăng cũng hiểu rõ mọi chuyện xảy ra hôm nay.
Anh cảm thán Khương Nghiên quả thực là người can đảm, nhanh trí nhưng đồng thời cũng sợ hãi, nhíu mày.
Anh dặn dò: "Vợ, sau này em cách xa Diệp Phượng Kiều một chút, đừng chơi với cô ta nữa. Anh sẽ tìm cơ hội nói chuyện với Cát Tiên Tiến, anh ấy phải trông coi vợ của mình cho tốt, nếu không sớm hay muộn cũng sẽ gây rắc rối lớn cho mà xem."
Khương Nghiên gật đầu: "Phải nói chuyện rõ ràng với cô ta, nhưng mà lúc anh nói chuyện với tiểu đoàn trưởng Cát phải khéo léo một chút, dù sao thì cô ta cũng là vợ anh ấy. Anh cứ nói thẳng người ta phải quản giáo vợ của người ta thì không hay lắm đâu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây