Khương Nghiên khịt mũi xem thường: "Nếu không muốn bị người ta mắng thì làm người cho đàng hoàng vào. Nếu hôm nay có người xảy ra chuyện thì những người khác nhất định sẽ báo cảnh sát, cô nói thử xem đến lúc đó bọn họ bắn chết cô hay là bắn chết tôi."
Khương Nghiên biết, Diệp Phượng Kiều thậm chí còn chưa học tiểu học, không biết nổi nửa chữ cho nên lúc này cô mới có thể nói như vậy để hù dọa cô ta, làm cô ta phối hợp với mọi người.
Quả nhiên Diệp Phượng Kiều vô cùng luống cuống, cô ta do dự một chút rồi nhìn Khương Nghiên, nói: "Được rồi, tôi làm, tôi làm là được chứ gì."
Sau đó cô ta bẩm bẩm: "Bày đặt là người thành phố nữa chứ, thế mà tính toán chi ly như vậy. Đúng là đáng ghét mà."
Khương Nghiên cũng ghét Diệp Phượng Kiều lắm chứ, nhưng lúc này không thể xúc động được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây