Nhưng cô ta biết chính mình không có lý cho nên chỉ có thể oán hận liếc Khương Nghiên một cái, thở phì phò rời đi.
Trang Thúy Châu cũng không muốn ở lại đây nữa, giờ cô ta nhìn thấy Khương Nghiên là cảm thấy bực mình muốn chết.
Mở miệng là nói "tiểu đoàn trưởng Lục nhà chúng ta bao dung ta", khoe khoang với ai đấy, làm như kiểu chỉ mỗi nhà cô có chồng á.
"Em Phượng Kiều, em đừng tức giận, tức giận không tốt cho sức khỏe đâu."
Bọn họ, một người tức giận không kiềm chế được, còn một người thi lại giả bộ hiền lạnh, ba người Viên Tố Phượng không kiềm chế được mà bật cười lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây