Khương Nghiên đột nhiên cảm thấy đau lòng, cứ như vậy ngồi bên cạnh giường và nhìn vết thương trên lưng Lục Vân Thăng, muốn chạm vào nhưng không dám.
Đột nhiên không thấy động tĩnh của vợ, Lục Vân Thăng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Khương Nghiên đang nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ.
Lục Vân Thăng vội vàng đứng dậy, ôm cô vào lòng, nhỏ giọng an ủi: "Đừng khóc, nhìn thì có vẻ nghiêm trọng thôi chứ không sao đâu, vài ngày nữa là ổn thôi."
Khương Nghiêm ôm eo anh, không nói gì, chỉ là lặng lẽ khóc.
Lục Vân Thăng là quân nhân, bị thương là chuyện bình thường như cơm bữa. Khương Nghiên cũng biết trên người anh có rất nhiều vết sẹo, nhưng đến khi tận mắt thấy anh bị thương thì cô vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu,
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây