Bởi vì trời mưa, cho nên trời tối hơn ngày bình thường rất nhanh, Khương Nghiên ăn tối rồi lên giường nghỉ ngơi sớm.
Nằm trong ổ chăn, cô ngửi mùi hương của Lục Vân Thăng rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Đến nửa đêm, cô đang ngủ thì đột nhiên mơ mơ màng màng tỉnh dậy, sau đó bên cạnh giường bất ngờ lún xuống. Chính mình đột nhiên bị người nào đó đằng sau ôm vào trong lòng.
Cô lập tức cảm thấy hoảng sợ, nhanh chóng đá một phát ra đằng sau.
Không ngờ rằng giây phút tiếp theo chân đã bị một bàn tay thô ráp nắm lấy, giọng nói trầm thấp của Lục Vân Thăng vang lên, nói: "Vợ ơi, là anh."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây