Đường Văn Tuệ là một cô gái đã mười lăm tuổi nên có ấn tượng tốt với một người nào đó cũng là chuyện bình thường, cũng sẽ nhắc tới đối phương với chị em thân thiết nhiều hơn một chút. Thế nhưng trong hiện thực thì ngay cả nói chuyện với người đó cũng rất ít khi nói, nhìn thấy người ta từ đằng xa còn sẽ vì xấu hổ mà tránh né nưa.
Phong Ánh Nguyệt nhìn cô em chồng đang buồn man mác rồi hỏi nhỏ: “Em đang buồn phiền vì thích cùng một người với bạn em hay là chuyện gì khác?”
“Đều phải ạ.”
Đường Văn Tuệ thở dài, thấy Nguyên Đản chạy tới bèn ôm luôn nó vào lòng, đặt cằm lên cái đầu tròn vo của Nguyên Đản.
Nguyên Đản cũng không cựa quậy lung tung mà ngoan ngoãn để cô ấy ôm lấy mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây