“Đúng là không tệ.” Phong Ánh Nguyệt gật đầu: “Đây là con trai em, Nguyên Đản.”
“Anh biết.” Anh cả Phong cảm thấy em gái có hơi thay đổi, trước đây cũng không dám nói chuyện với mình như thế: “Gả đi cũng không phải hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, rảnh thì về nhà thăm.”
“Nếu rảnh rỗi em sẽ trở về, anh bận việc đi, chúng em đi trước.”
Phong Ánh Nguyệt nói xong không đợi anh cả Phong đáp lời, để Nguyên Đản ôm chặt mình, vèo một cái đã nhảy lên xe đạp đi mất.
Anh cả Phong ăn một mồm bụi đất, anh ta hắt hơi hai cái, khẽ chau mày lại không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây