Cha Đường ngồi một bên, nhích qua một tí là bác cả Đường và gia đình của chú ba Đường.
Đội trưởng đang phê bình người khác, vẫn là kiểu phê bình chỉ đích danh.
“... Ba người này, lúc chúng tôi lao đầu làm việc chăm chỉ thì bọn họ lại có thể đi tìm chỗ ngủ! Đây là hành vi gì các đồng chí nói xem? Đây là hành vi lười biếng, nó rất xấu đấy!”
Đội trưởng khoảng bốn mươi tuổi, giọng nói rất lớn, ba người được chỉ tên đứng bên cạnh đỏ bừng cả mặt, Phong Ánh Nguyệt nhìn lại đó vài lần.
Đường Văn Sinh thấy thế liền nghiêng người hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây