Nguyên Đản thầm nghiến răng, loại người như thằng nhóc trước mặt này, nếu ở đời trước, cậu đã sớm xử lý rồi.
Nhưng giờ thì khác, cậu cũng không phải kẻ đáng thương của đời trước, thủ đoạn xử lý mọi chuyện cũng không cực đoan như vậy.
Ăn bữa ăn xong, Yêu Muội đưa thanh niên ra cửa, cũng trả lại hết quà cáp cho cậu ta.
“Có duyên không phận, chúc cho chúng ta hạnh phúc.”
Yêu Muội nói xong, cũng quay người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây