Sau khi nghĩ một hồi, Đường Văn Sinh nói với Đường Văn Lan: “Em biết một nhà máy sản xuất đồ chơi, họ có nhận công nhân khuyết tật, đãi ngộ cũng không tệ, nếu được năm sau anh rể đi cùng em đến nhà máy sản xuất đồ chơi đó xem? Nếu có thể ở lại làm việc thì có thể nuôi gia đình, nói không chừng tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.”
Đường Văn Lan kích động nói: “Anh ấy cũng là vì thấy mình tàn tật, không làm được cái gì để sống cho nên mới chán nản. Nếu thật sự có thể ở lại làm việc, anh ấy nhất định sẽ rất vui!”
“Thì ra là như vậy,” Anh rể cả gật đầu: “Anh còn tưởng là vì em ấy cảm thấy chân xảy ra vấn đề, ngại ánh mắt mọi người nhìn mình cho nên mới thay đổi tính tình, không đi ra ngoài nữa, hóa ra là…”
“Thực ra có hai lý do.” Đường Văn Lan lau nước mắt: “Anh ấy còn nói liên lụy em, muốn em và anh ấy ly hôn, em đã tát anh ấy ngay tại chỗ.”
Chị cả Đường và Xuân Phân hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây